Thứ Ba, 7 tháng 4, 2009

My position and fame, my career, my studies......!

  300
For me, growth being immediately
after Iam able to admit my mistakes
and forgive myself. My Family always
mobilization my spirit in my life's. I
love my family very much.....!

Cuối năm rồi mình tổng kết lại những điều trải qua trong đời sống của mình để từ đó mình có thể tự kiểm điểm bản thân thành bại trong cuộc sống.......!

Đây là một điều rất cần thiết để bản thân mình rút ra kết luận rồi tiếp tục bước đi trên còn đường còn khá dài, khá chông gai , khá mịt mù trong đời mình.

Ngẫm thuở còn là học sinh những lời dạy bảo của thầy cô thật là đúng khi thầy cô bảo mình phải miệt mài đèn sách để mai sau không thấy buồn vì nhìn bè bạn hơn mình.

Cuộc sống là thế, cuộc sống không ngừng phấn đấu, nổ lực vươn lên……Cuộc sống thăng trầm nhưng tôi mãi cười ngạo nghễ cho đời sáng tươi, hìhì…….hihi……….haha………..khakha……….Mình khùng rùi, chòy ui…..!

Năm cũ chẳng còn bao ngày sẽ qua đi, năm mới lại đến, mình hy vọng bao điều tốt đẹp về học tập, công danh sẽ vương cánh buồm giữa biển khơi không sóng gió và những ngọn gió lớn sẽ đẩy đưa cánh buồm về phương hướng có bến bờ bình an trong đời tôi để không còn phải lạc lõng, đơn côi giữa đường đời dẫu dòng đời là nhưng năm tháng đầy đau thương đi cùng với những giọt lệ sầu đong đầy trên khuôn mặt đầy vẻ vô cảm, lạnh lùng mà mọi người thường bảo mình là người như thế…….!

An khang – thịnh vượng trong năm mới 2009 , mọi sự bình yên – an lành – vui tươi sẽ đến trong cuộc đời Thanh Hiếu thôi…..!

Photobucket

Phải làm gì tiếp đây khi con đường này cứ dài vằng vặc.... Vô vọng quá...!

Cuộc sống danh vọng là nơi đây;

Em tìm giữa dòng đời mỏng manh.

Và em bước đi cho vẹn tròn;

Hoàn thành sứ mệnh ngôn từ " tương lai...."

Đèn sách và công danh
Đêm đêm, em miệt mài đèn sách
Chỉ mong sao đường đời đổi thay.
Bởi đời em lênh đênh lạc lối;
Em tìm đường thoát khỏi đắng cay.
Đêm đêm, đèn sách hy vọng ngày mai
Em mãi tìm phương hướng đời mình.
Ngẫm sự đời là bến bờ danh vọng;
Danh vọng đưa em trong tương lai.
Đêm đêm, đèn sách buồn thân phận
Thầm nghĩ phận em sao bạc phần.
Người ta trang lứa đầy danh vọng;
Còn em mãi tay trắng hoàn trắng tay.
Thôi thì buồn than có ích chi,
Đây danh vọng của em là đèn sách.
Học…..học mãi vơi hết nỗi sầu;
Vui trong đèn sách cùng thơ ca.
Thơ ca đưa em vào cõi mộng;
Thỉnh thoảng, em đắm chìm giấc mộng.
Mộng đường đời, mộng tình chẳng đắng cay;
Để năm tháng đời em mãi bình yên./

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét