Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Story: Niệm khúc cuối....!!!




Khi gả về nhà anh, chị mười sáu, anh lên năm tuổi.
Anh là con độc đinh, cha mẹ quý hơn vàng, chỉ tiếc anh quá nhiều bệnh tật.

1. Cảnh nghèo
Ông nội ở ngoài buôn bán nhỏ, gom được tí tiền. Bà nội tin Phật, một lòng thành kính, một lần bà nội xin được một quẻ xăm giữa miếu ngụt khói hương, nói phải cưới một cô vợ hơn tuổi cho thằng cháu đích tôn thì nó mới qua được vận hạn.
Bà nội đương nhiên tin vào lời Phật dạy chúng sinh nơi khói hương vòng quanh chuông chùa ngân nga, bởi thế ông bà nội bàn tính, đưa lễ hậu, kháo tin quanh vùng tìm mối nhân duyên cho anh.
Nhà chị năm miệng ăn, trông vào mấy sào ruộng bạc màu, chỉ đủ miếng cháo, mùa đông, cha chị vì muốn kiếm thêm ít đồng ra đồng vào, theo người ta lên núi đập đá, tiền chưa kiếm được, nhưng bị đá vỡ dập lưng, tiêu hết cả gia sản, bán sạch cả lương thực, bệnh không khỏi.
Hằng ngày cha chị chỉ có thể nằm trên giường, muốn chết mà chẳng chết cho. Hai đứa em trai còn chưa đủ tuổi lớn. Nỗi khổ sở của gia đình, nỗi ai oán của mẹ, làm những năm thời con gái của chị mang một gánh nặng tâm tư.
Vì thế bà mối đến, réo rắt: "Gả cô nhà đi, tiền thì để dưỡng bệnh cho cha,
còn đỡ đần được tiền tiêu trong nhà".
Mẹ chị lắc đầu, nào có ai muốn đẩy đứa con gái thơ dại của mình vào lò lửa? Nhưng chị xin: "Mẹ, cho con đi nhé, chỗ tiền ấy có lẽ chữa khỏi cho cha!".
Tiếng kèn đón dâu thổi váng đầu ngõ trước ngôi nhà nhỏ của chị.
Bố chị nằm trên giường tự đấm ngực mình; Con gái phải đem đổi tuổi thanh xuân, chấp nhận lấy một người chả xứng với mình chỉ vì cứu tôi và cứu gia đình này thôi ư!
Mẹ chị chảy nước mắt, tự tay mình cài lên tóc con gái cây trâm gài.
Chị mặc áo đỏ đi giày thêu cúi lạy cha mẹ, tự buông tấm khăn đỏ che đầu mình, nước mắt lúc đó mới chảy ra, trộn phấn má hồng.
Từ đó, số phận cuộc đời chị và hôn nhân giao cả về tay một đứa con nít vô tri.

2. Cười xót xa
Bà mẹ chồng trẻ tuổi không phải là người khắt khe khó tính, bố chồng ở xa cũng chẳng cần chị tam khấu cửu bái, lạy chào dạ vâng.
Anh vâng lời mẹ gọi chị là chị gái.
Hằng ngày, chị ngoài việc giúp mẹ chồng chăm ruộng rau và làm xong việc nhà, thì cắt thuốc cho chồng, sắc thuốc, may áo cho chồng, giặt giũ, cho chồng chơi, cho chồng ngủ, có lúc, anh ho suốt đêm, sốt cao, chị thức cả đêm
chườm khăn hạ sốt, cho anh uống nước, uống thuốc.
Trong tim chị, chị coi anh như một đứa em trai.
Hàng xóm láng giềng gặp chị, chị thường cúi đầu lặng lẽ, không nói, vội vã đi qua. Không biết là ứng với quẻ xăm của Phật, hay nhờ chính sức mình mà anh vượt qua được bệnh tật, dưới sự chăm chút của chị, anh lần lượt chiến thắng mọi cơn bệnh tật lớn nhỏ: Ho gà, viêm màng não, lở loét v.v...
Dần dà, những tình cảm anh dành cho chị vượt quá tình cảm dành cho mẹ mình. Giữa những kẽ hở lúc bận rộn, hoặc khi anh đã ngủ say, chị thường khóc nước mắt nóng rồi thờ thẫn tự hỏi mình:
"Đây là hôn nhân của mình ư, đây là chồng của mình ư?".
Đến tuổi đi học, chị may cho anh một chiếc túi xách, dắt tay anh đến lớp. Những đứa trẻ trong và ngoài thôn thường vây lấy chị hát to:
"Cô con dâu, cô con dâu, làm cái gì? Tắt đèn, thổi nến, lên giường..."
Chị không biết trong lòng mình là nỗi đau hay nỗi buồn, cúi gằm xuống, mặt đỏ lên rồi trắng bệch, trắng rồi đỏ. Một buổi tối, anh nằm trong chăn nói:
"Chị ơi, em yêu chị!".
Chị lại là vợ. Vợ lại là chị. Chị nhìn gương mặt ngây thơ non nớt của anh, im lặng. Lần đầu tiên chị cười đau khổ.

3. An ủi nhỏ nhoi
Cha anh ở ngoài buôn bán nhiễm phải thói cờ bạc, chỉ vài ngày mà thua sạch bách bao gia sản tích cóp khổ sở lâu nay.
Sau khi bố mẹ chồng chửi bới cãi vã ầm trời, bố chồng chị dứt áo bỏ nhà ra đi, từ đó không ai gặp lại ông nữa, nghe người ta nói khi đó ông bị lính bắt đi làm phu. Lúc đó trên người mẹ chồng chị còn vài thứ trang sức, cầm đi đổi lấy vài đồng tiền.
Mẹ chồng và chị bàn nhau mua lấy ba mẫu đất. Không thể mượn người làm nữa rồi, mẹ chồng con dâu xoay ra xắn ống quần lên lội ruộng, ngày còn ở nhà chị từ nhỏ đã giúp cha mẹ làm ruộng, khổ sở gì chị cũng đã nếm trải qua.
Chỉ khổ cho bà mẹ chồng chị xưa nay chưa từng phải trồng lúa bao giờ.
Một nhà vốn giàu có bỗng chốc hóa bần cùng, đàn ông bỏ đi không tăm tích, bà mẹ chồng vừa đau vừa hận, lại thêm việc làm ruộng nặng nhọc, làm bà kiệt quệ, ốm rồi không dậy nổi.
Trước lúc lâm chung, bà kéo tay chị, gần như van vỉ nói:
"Nó hãy còn nhỏ dại, xin cô chăm sóc nó, nếu cô muốn ra đi, xin hãy đợi lúc nó trưởng thành".
Chị nắm chặt tay anh. Từ đó, số mệnh của anh lại bị chị dắt đi.
Chị là người phụ nữ trọng tình nghĩa, chưa từng hứa gì, nhưng chị vẫn cùng anh như cũ. Từ đó về sau, ngay cả chính chị cũng không nhận ra mình rốt cuộc là vợ, là chị hay là mẹ của anh?
Chị quần quật không ngày không đêm, làm việc để anh tiếp tục đi học.
Cuộc sống của họ trôi qua khổ nhọc nhưng bình lặng giữa tình chị em sâu nặng, tình yêu bao la như tình mẫu tử bền chặt.
Khi anh tốt nghiệp trung học thi đỗ vào một trường Đại học Sư phạm, chị thay anh thu xếp hành lý, lại một lần nữa đưa anh tới trường.
Chị nhìn cậu con trai trẻ măng vừa qua tuổi dậy thì, do chính tay mình nuôi lớn từ nhỏ đến giờ, chị chỉ dặn anh hãy cố mà học hành, ngoài ra chị không nói thêm điều gì nữa.
Nhưng anh vẫn nói: "Chị, chờ tôi quay về nhé!".
Tim chị đập nhẹ một nhịp, nhưng mặt vẫn bình thường, có điều khóe miệng ẩn một nụ cười hân hoan rất nhẹ mà người khác khó nhìn thấy. Khóe cười ấy không phải vì câu nói của anh, mà vì những gì chị bỏ ra, đã được đáp đền lần đầu.

4. Kiếp này
Chị vẫn làm ruộng như trước, nhịn ăn nhịn mặc dành tiền gửi đi.
Hai năm đầu, nghỉ hè và nghỉ Tết anh đều về quê giúp chị làm việc.
Nhưng năm thứ ba đại học, anh viết thư về nói: Chị đừng gửi tiền nữa.
Và kỳ nghỉ tôi cũng không về nữa đâu. Tôi muốn ra ngoài kiếm việc làm thêm, đỡ gánh nặng cho chị.
Lúc đó chị đã 29 tuổi.
Ở quê, người như chị đã là mẹ của mấy đứa con. Người trong làng đều bảo, chị nuôi anh lớn khôn, lại còn cho anh thoát ly đi học, thế coi như là đã quá tốt với anh rồi, chị già hơn anh mười một tuổi, thôi đừng chờ chồng nữa.
Bây giờ anh đã đi xa, ở ngoài thế giới bao nhiêu xanh đỏ tím vàng, biết chồng mình có về nữa hay là không về nữa!
Chị cũng không biết trong lòng mình là đang thủ tiết, giữ đạo phu thê: Dù sao thì mười mấy năm trước chị cũng là một cô dâu gả cưới đàng hoàng về nhà anh; hay là mình đang vì câu nói trước ngày anh lên đường đi xa: "Chị, chờ tôi quay về nhé!"; hay là chị đang lo âu như người mẹ không yên tâm về đứa con nhỏ của mình đang ở xa; chị cứ chờ.
Chị cứ giữ sự yên tĩnh và ít lời như mấy chục năm nay đã từng.
Cuối cùng cũng đã đến lúc anh tốt nghiệp. Anh quay về.
Anh đã là một người đàn ông trưởng thành có phong cách và khí chất,
dáng dấp một người đàn ông nho nhã hiểu biết.
Còn chị, dãi nắng dầm sương, gương mặt nhọc nhằn lao khổ đã sớm bay hết những nét đẹp thời trẻ, là một người đàn bà nhà quê đích thực.
Trong lòng chị chỉ còn coi anh là một đứa em trai thân yêu.
Chị không dám ngờ anh đã nói với chị:
"Chị, tôi đã trưởng thành, giờ chúng ta có thể thành thân!".
Chị nhìn anh, như đang nằm mơ, chị sợ mình đang nghe nhầm. Anh cũng là một người đàn ông trọng tình trọng nghĩa như chị?
Chị cười, tự đáy lòng dâng lên miệng cười rạng rỡ, cũng để rơi xuống những giọt nước mắt đẹp đẽ nhất đời người.

5. Xin lỗi
Anh ở lại thị trấn dạy học, chị ở nhà làm ruộng.
Họ có với nhau một con trai một con gái.
Sau này, anh đến khu mỏ dầu dạy học, lên chức hiệu trưởng một trường Trung học nhờ vào bằng cấp và kinh nghiệm dạy học của mình.
Vì hộ khẩu, con cái vẫn để ở nhà cho chị nuôi nấng.
Sau khi nhập được hộ khẩu, anh về quê đưa vợ con lên trường.
Các giáo viên trong trường đến giúp hiệu trưởng dọn nhà.
Có một giáo viên bộc tuệch chạy ra nói:
"Hiệu trưởng, sao anh đón mẹ và em trai lên ở mà không đón cả chị nhà và các cháu luôn?".
Một sự im lặng bao trùm, mọi người đều ngoái đầu nhìn chị.
Lúc ấy, mặt chị sượng trân trân, không biết nên nói gì, chị cười méo mó, nhìn anh biết lỗi.
Anh ngoái đầu nhìn chị, nói với tất cả mọi người với giọng chắc nịch:
"Chị các chú đây. Có cô ấy mới có tôi ngày hôm nay, thậm chí cả tính mạng tôi".
Chị nghe anh nói, mắt chị dâng lên toàn là nước mắt.

6. Năm tháng như bài ca, tình yêu như ngọn lửa
Bây giờ chị đã bảy mươi hai, vì làm việc nặng nhọc quá nhiều, sức khoẻ kém, bệnh phong thấp làm chị đi tập tễnh. Anh sáu mươi mốt, đã về hưu từ lâu.
Hai năm nay họ dọn về khu nhà này ở, nếu hôm nào trời không mưa gió, hoặc ngày quá lạnh, đều có thể gặp bóng dáng họ ở khu sân chơi, bồn hoa; chị nắm gậy chống, anh đỡ một bên, đi chậm chạp từng bước một về phía trước, như đang dìu một đứa trẻ tập đi, chăm sóc như thế, ân cần như thế.
Những người biết chuyện của họ đều nhìn theo, cảm động bởi mối tình sâu nặng và bền chặt của anh và chị, mang nghĩa đủ tình đầy đi dọc một kiếp người. Anh nói:
"Cô ấy mang cho tôi sinh mệnh, cho mẹ tôi sự ấm áp, cho tôi một mái nhà, bây giờ, tôi dành nửa cuối đời tôi chăm sóc cô ấy".
Anh dắt tay chị, như ngày đó chị dắt tay đứa bé năm tuổi, họ cùng mỉm cười, đẹp như nét mây chiều êm ái nơi chân trời mùa hạ.

Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

Cám ơn anh đã đi qua cuộc đời em !!! Bài thơ tặng anh.

Truyen thu 1: Khi yeu nguoi ay khong danh cho ta !!!

http://youtu.be/n_feJkGzUbE


  
    




Truyen thu 2: Cam on anh da di qua cuoc doi em !!!!

http://youtu.be/MXeat07dnYE

Cam on anh da di qua cuoc doi em – nguoi toi yeu!!!

 

Cam on anh da di qua cuoc doi em

De  em hieu cuoc doi nay dung voi kha tin

Dung  mong doi mot tinh yeu chan that khong toan tinh

Chi co trong truyen co tich hoang tu cong chua ma thoi.

 

Cam on anh da di qua cuoc doi em

Anh day cho em hieu cuoc song can phai co

Than the lan loi danh can phai di dong  hanh

Thi duong doi em moi lat qua trang su ngay xanh.

 

Cam on anh da di qua cuoc doi em

Cho em biet vi man dang cua tinh yeu

Trong nhung dem thau dong day  nuoc mat

De niem vui noi buon lam tim nhoi dau nhu cat.

 

Cam on anh da di qua cuoc doi em

De em biet mat anh khong nghia la cham het

Vi  hanh phuc se den cho nhung ai biet tran trong cuoc doi

Nen em tin rang mot canh cua dong thi mot canh cua khac se mo.

 

Cam on anh da di qua cuoc doi em

Day em hieu khi vap nga phai dung len no nu cuoi

Va can phai quy trong hon nhung dieu dang ton tai

De buoc tiep duong doi voi niem tin vao ngay mai.  

 Truyen thu 3: Bắt đầu từ con số 0

http://youtu.be/xnWmdA1g0DI

 

Sau hanh phuc la bat hanh roi sau bat hanh lai la mot hanh phuc boi cuoc doi la nhung vong tron.


  

Tiểu sử 3 thế hệ gia đình Thanh Hiếu

Hom nay VN cho nghi le de ki niem le giai phong dat nuoc mien Nam VN nhung co le doi voi nguoi nuoc ngoai thi day la cai le tang che cho tat ca nhung nguoi xa xu vi day la cai ngay diet vong che do VN Cong Hoa.

Doi voi gia dinh em, ong noi lan ong ngoai va ba em thi day la cai ngay uat han vi che do cu ho deu la si quan cao cap trong chinh phu.

Ong ngoai: si quan kiem ve xet duyet dat dai nha cua trong che do VNCH

Ong noi: si quan (Thieu ta) cong lo phu trach bao ve cung dien lan duong di cua tong thong Nguyen Van Thieu thoi VNCH

Ba: si quan (trung uy ) kiem nhiem vu canh sat giai chien khi dat nuoc xay ra bao dong.

Sau ngay giai phong, ho khong tu bo que huong de di len tau sang dat khach ma cung nhu bao nguoi. Hai ong toi va ba toi phai di hoc tap lao dong.

Nghe loi ke lai tu 3 nguoi dan ong nay thi toi biet ve be ngoai la hoc tap lao dong nhung thuc chat la tu binh chinh tri. Ho phai chiu bao nhieu cay dang lan nhuc nha vi chiu canh doi ret va canh chuyen tu binh tu cac nha giam tu mien Nam den phuong Bac.

Ho cung tung chung kien biet bao canh nguoi ban cung sanh ra tu mot thoi phai chet vi ghe lanh khi om khong thuoc men, an khoai mi an ca la ca vo cua cu khoai, nuoc uong khong day du dung noi gi la nuoc tam ve sinh cho than the, com khong du no va mac cung khong du am, v.v....!!!

Hoi sao ma gia dinh toi khong han va khong quen duoc cuc hinh gian kho ay. Lam quan quat nhu con trau vay ma co duoc mot bua an dang hoang cho nguoi linh bi cam tu.

Sau ngay giai phong nam 1994, ong ngoai da dinh cu cung hai cau o My

Con ong noi, nuoc My da gui giay to yeu cau den ba lan nhung ong lai khong di vi ong bao di voi hai nguoi con ut, ong khong an tam. Luc do hai chu toi con rat nho moi do chung tuoi 20 ma thoi. Ong bao khong muon xa que huong, con chau nen bac bo giay to.

Con ba toi cung co giay thu tuc lam xuat canh theo dien si quan va me toi da lay het tai san goi la cua hoi mon de lam giay to cho ba lan 4 anh em toi de dinh cu o My nhung do canh gia dinh khong may man. Ngay phong van, toi con nho do la nam toi 11 tuoi. Hom do ngay tai so toa dai su quan co mot ong do ngoai khoang 30 tuoi da nhay tu lau 2 xuong tu tu truoc mat nguoi My do bi bat bo ho so khong duoc dinh cu o My. Ly do tai sao ong ta tu tu la: Ong ta da ban het ruong vuon, cho ca con cai nghi hoc vi nghi se di My the nhung gio vo le ra la khong di nen ong ta uat ma nhay lau chet.

Ba toi la nguoi phong van ke tiep sau nguoi dan ong do, trong luc phong van khong biet ba noi gi vi cuoc phong van rat nhanh chi von ven 15 phut ba da buoc ra ngoai roi me lai buoc vo nhung con 4 anh em toi thi o ngoai khong duoc moi vao trong phong van. The roi thoi gian troi qua, toi lon len cung hieu biet mot it ve luat phap VN va biet bao lan toi nghe viec di My roi lai di My riet chan nan vo cung khi tien mat tat mang.

Co le gia dinh toi khong co duyen noi dat khach. Va lai, cuoc song gia dinh toi nay cung tam on so voi 10 nam ve truoc rat nhieu nen viec giay to ong ngoai bao lanh bi bac bo, gia dinh toi cung chang thay dieu gi la nguy ngai ca vi o dau cung phai lam moi co an.

Hai cau toi so bao lanh qua nhieu se lam cuoc song ho dao lon nen khi ong ngoai mat, ho khong thay ong ngoai dung ra lam tiep ho so bao lanh nua. Gio day dieu do khong quan trong doi voi gia dinh toi va toi rat nan khi noi hai tu di My.

Toi muon noi rang: Khong ai sinh ra muon xa roi ong ba to tien o que huong ca chi vi cuoc song muu sinh ma ho phai lam the thoi va trong do co ca ban than toi. 

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

Chằng có ai thích sống về đêm Chỉ vì tâm tư quá muộn phiền Nên trằn trọc băn khoăn giấc chẳng lành Sống kiếp đời tù túng nặng đầu với hồ bao.

Lễ 30 - 04 - 2012

Rating:
Category:Books
Genre: Biographies & Memoirs
Author:Hieu Nguyen
Nam nay cha di dau, cha co ke hoach an choi sa doa. Nam nha ngu va vat tran len suy nghi qua le co nen di lam khong

Thich hay khong thich gio toi dang boi roi, khong tim ra loi giai dap nen hay khong nen.

Toi khong biet tam su voi ai nen danh phai hoi thang em trai du tuoi doi no be ti teo nhung y nghi cua no nhu ong gia va no bao minh phai di lam, khuyen minh co gang thich ghi voi hoan canh.

Cuoc song kinh te kho khan, no bao minh khong duoc chon lua cu cam dau ma lam. Nghe no noi minh giut minh vi thay no con chung chac hon dua gia nhu minh, hihi....!!!!

Dem nay sau khi to chuc sinh nhat chi Thao xong, toi nhe ca nguoi nhung tam tu toi thi nang triu vo cung.

Toi tu hoi: Tinh toi tu ai va long tu trong rat cao nen toi khong thich ai noi dong den nhung ra cuoc doi cham tran, toi biet rang minh khong the giu khu khu cai Toi mai duoc vi se la nguoi that bai.

Toi tu hoi: Lieu noi nay, cong viec se mang den cho toi dieu gi??? Truoc mat la toi khong thich no va toi khong thich nhung con nguoi noi cong so do nhung mot khi toi quyet dinh di lam noi ay thi toi phai co gang thich nghi moi thu.

Toi biet ban than minh khong gioi giang gi nhung toi rat sieng nang va luon chiu hoc hoi do la diem manh noi tinh cach toi. Tu truoc toi gio, toi chua mot lan that bai neu ai do giao cho toi mot cong viec de hoan thanh nhung duoi dieu kien la toi phai yeu thich cong viec do.

Gio, toi phai lam sao ???? chi co toi moi tu quyet dinh ban than minh thoi.

Be Danh - thang be tung duoc toi am bong va tam cho no moi khi xuong nha noi choi gio da la mot sinh vien nam thu 3 chuyen nganh kiem toan ngan hang roi. Tuy no nho nhung y kien cua no, toi suy xet thay loi noi cua no rat co ich cho ban than toi.

Toi nen nghe loi khuyen cua em Danh ma di lam phai khong ????

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

Gọi Cho Em, Nếu Anh Chưa Tìm Thấy Một Nửa Của Mình !!!

Truyen thu 1:  Goi cho em neu anh chua tim thay mot nua cua minh

http://youtu.be/IOIEWKBRKuE






Truyen thu 2: Nay anh, em khong muon hon, em muon len giuong


http://youtu.be/I4A1Hyrj1VI




Truyen thu 3:  Neu sau nay, em se la vo cua anh


http://youtu.be/EV1RVMYDw0Q




Neu sau nay, em la vo cua anh. Em cham soc anh tung mieng com manh ao va tao mai am that binh yen hanh phuc. Moi buoi sang, em se cung anh di lam va chieu tan so em se cung anh di sieu thi mua thuc pham ve nau com cung anh dung bua hang ngay.

Neu sau nay, em la vo cua anh, em se day con chung ta mon van hoc  de con biet cach doi nhan xu the con anh se day chung niem tin cuoc song cung voi nhung mon toan hoc, vat ly, hoa hoc vi em khong gioi nhung mon tu nhien.

Anh hay nho rang: O noi xa xam nao do, co mot nguoi luon nho va nghi ve anh. Mai mai va mai mai cau chuc phuc cho anh duoc binh an – khoe manh. 

Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012

Anh à, anh có từng hiểu và yêu em chưa ???

Em von di khong phai la thi nhan hay bac tri thuc hien nhan nhung em la nguoi rat lang man the thoi.

Chi can mot bai hat, mot cau chuyen buon cung lam tam em lang dong va viet thanh bai tho, the thoi. 

Em la nguoi rat de yeu mot ai do nhung cung rat kho quen di mot cuoc tinh du chi mot phut choc thoang qua, the thoi.

Em van la em cua ngay hom nay va cho ca ngay mai, em van la em the thoi. 



Toi von khong la thi nhan cung khong la nhac si ....!!!


Toi von khong la thi nhan gi ca

Chi thich lam tho trut het uu sau

Do dong doi toi von mang niem uu uat

Trong su nghiep tinh yeu chang duoc vuong tron.

 

Toi von khong phai la thi si gi dau

Chi viet niem tam su cho tinh than thanh than

De dem ve toi co giac ngu an nhan

Khong phai nghi ngoi buon sau bi tham.

 

Toi von khong phai la nguoi tai hoa vuot bac

Chi lay van tho lam ban voi thang ngay

Trong nhung giai dieu dong nhac tru tinh sau lang

Tao cam hung trong toi mot tinh yeu nong chay.

 

Toi von khong phai la nguoi tri thuc nhan van

Nhung trong toi mang dam chat hinh hai

Cua mot ke dam yeu, dam han, dam hi sinh tat ca

Cho nguoi toi yeu duoc vuong tron hanh phuc.


Toi von…toi von mot doi lang le di tim

Mot hinh hai, mot cai bong tinh yeu noi xa xam mo ao

Trong tuyet vong cuoc song cung benh tat dau thuong

Vui chon cuoc doi buon tenh bang nhung loi van chuong.

 

Toi von… toi von thuong anh bang tinh yeu  dau vung dai

Cua mot ke tinh si luc ngan ngan luc ngay ngo

Luc mo luc mong tham nguyen the chung tay xay dap

Len  tup leu tranh voi com canh dam bac qua thang ngay.

 

Toi von…toi von dau phai la thi nhan hay nhac si

Chi vi qua cuong vong chay theo tieng goi tinh yeu

Toi say toi me toi dai trong cuoc tinh non tre

Tu chuoc lay nhuc hinh bang manh vo ghep trai tim.

Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

Em bán người tình có ai mua không ??? poem for me...!!!

Em ban nguoi tinh co ai mua khong ???

Trong  manh tinh rieng giua hai phuong troi

Voi  mot  tam linh khong thau hieu gi nhau

Do Anh dat cai toi, loi danh len hang dau.

 

Em ban nguoi tinh co ai tra gia khong???

Hang tram, bac trieu, hang  ty dong do la

Ai mua tinh do thi mot doi em lay than trao tra

De  em vui chon manh tinh xua duoi vuc sau.

Anh à, tình em vẫn còn nặng sâu....!!!



Anh a....!!! La thu ngay nao ta da cung nhau

Em trao tang loi yeu thuong nong nan

 Gio day, em danh phai delete tat ca

De chon vui ki niem mong manh em tung trao

Nhung sao tay nhan nut ma tam em lai dau

Co phai chang, tinh em van con nang sau ????

Truyen Audio: Tinh yeu cua co cave...!!!

Hay nhin cuoc song quanh ta vi the gioi chung ta dang song con nhieu canh doi bat hanh.

Doi khi, cuoc song con nguoi ta khong co quyen lua chon chi vi com ao gao tien ma phai dan than vao cai nghe toi loi.

Hay lang nghe cau chuyen duoi day se thay lang dong tam hon va giup ta nhin nhan cuoc song voi tam long khoan dung hon va hieu biet hon cuocc song quanh ta.

Ai cung co quyen muu cau hanh phuc cho rieng minh ca.

Phan I: Tinh yeu cua co cave





http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=pTmeZtdjCVM





Phan II: Tinh yeu cua co cave



http://www.youtube.com/watch?v=UxrjHBBEDBI&feature=relmfu



Thứ Hai, 23 tháng 4, 2012

Rừng xưa đã khép !!!!!


Ngay anh tu gia  em ra di

Em co guong day song bang y chi

Gat noi dau lau giot le sau tham uot bo mi

Tu  nhu rang tam tri khong can nho dieu gi

Hay de thoi gian lam diu xoa  mot thoang  vet  tinh si.

 

Ngay anh tu biet noi cau chia ly

Em phai song trong khoang doi tu ti

Mac  cam vo hinh khong che lap noi sau bi

Tren guong mat tuoi xuan thoi gian khong he do ky

Voi noi vui buon cuoc song nhan tinh em chang duoc dieu chi ?

 

Gio trai tim em dan bang gia ke tu khi

Anh danh tu bo tinh em ma di

Thi tam em nhu rung xua da khep

Danh chon kin di vang duoi day vuc sau.

Anh mãi là BF của em đấy....!!!

Rating:
Category:Books
Genre: Comics & Graphic Novels
Author:Hieu Nguyen - A story collection
Mot cau be noi voi mot co be:

- To la BF cua cau!

Co be hoi:

- BF la gi?

Cau be cuoi hi hi va tra loi:

- La Best Friend ^___^


-‘๑’-

Sau nay ho hen ho, chang trai lai noi voi co gai :

- Anh la BF cua em!
Co gai vua vao vai chang trai va then thung hoi:

_ BF la gi ha anh?

- Chang trai tra loi:

La boyfriend day em ♥ ♥ ♥



-‘๑’-

Vai nam sau do, ho ket hon sinh mot dua con xinh xan, nguoi chong noi voi nguoi vo rang:

Anh la BF cua em

Nguoi vo diu dang hoi chong:

Day la lan thu 3, anh bao anh la BF cua em. Vay lan nay co nghia gi day ong xa.

Nguoi chong cuoi va nhin vao dua con bong tren tay con do hon roi khe noi vao tai nguoi vo tre rang:

Em yeu a....!!! Anh cam on em va gio day anh la cha cua dua tre: Baby's Father ♥ ♥ ♥



-‘๑’-

Khi ho gia ngoi cung nhau truoc san nha dam dao va lam ban hu hi voi nhau duoi anh trang cung nhung chen tra thom va ong lao lai noi:

- Ba no a, toi la BF cua ba day.

Ba lao cuoi voi nep nhan tren mat va noi:

Ong nay ky ghe, gia roi con nhac cau BF lam gi

Khong ba a, ong lao nhin vo roi mim cuoi hanh phuc

Ba mai la BF cua toi day.

Vay BF gio la nghia gi vay ong???

La Be Forever....!!! ♥ ♥ ♥


-‘๑’-

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2012

Bí mật không thể nói...!!!

Tôi vốn là một người đa sầu đa cảm, luôn mong ước có những giây phút lãng mạn như một đứa trẻ mong được cho kẹo. Chồng tôi thì hoàn toàn ngược lại, anh ấy thiếu nhạy cảm và không tạo được những phút lãng mạn trong cuộc sống của chúng tôi, và điều này ngày càng làm tôi chán nản. Một ngày nọ, tôi quyết định nói với chồng tôi ý định của mình: ly dị.


-Tại sao? chồng tôi hỏi, anh ấy bị sốc.

-Em mệt mỏi rồi, và không phải bất cứ chuyện gì xảy ra trên Trái Đất này cũng cần có nguyên nhân cả.

Anh im lặng suốt cả đêm, có vẻ suy nghĩ lung lắm. Cảm giác về sự thất vọng của tôi càng tăng thêm. Đây là một người đàn ông mà ngay cả cách thể hiện mình trong lúc khó khăn mà cũng không làm được, thì liệu tôi có thể hy vọng điều gì nữa ở anh ấy? Cuối cùng, anh ấy hỏi tôi:Bây giờ anh có thể làm gì để em thay đổi quyết định?” . Người ta nói đúng, thật khó để mà thay đổi tính cách của một con người, và tôi bắt đầu đánh mất sự kiên nhẫn. Tôi nhìn sâu vào mắt anh và trả lời chậm rãi:

-Đây là một câu hỏi mà nếu anh có thể trả lời và thuyết phục được trái tim em, em sẽ thay đổi ý định. Ví dụ em muốn có bông hoa mọc trên vách núi mà biết chắc rằng để hái được nó anh sẽ phải chết. Liệu anh có hái nó cho em không?

-Anh sẽ trả lời vào ngày mai.

Niềm hy vọng của tôi như chìm đi vì câu trả lời của anh. Sáng hôm sau khi tôi thức dậy thì anh ra đi. Tôi nhìn thấy một mảnh giấy với chữ viết nguệch ngoạc trên bàn ăn gần cửa ra vào.

“Em thân yêu, Anh sẽ không hái bông hoa đó, nhưng hãy cho phép anh giải thích…”( Tim tôi gần như vỡ tan khi đọc những dòng đầu tiên).

“Khi em sử dụng vi tính, em thường xáo trộn lung tung tất cả các chương trình rồi ngồi khóc trước màn hình. Anh phải để dành những ngón tay của mình để sắp đặt các chương trình cho em.

Em luôn ra khỏi nhà mà quên không mang theo chìa khóa. Anh phải để dành đôi chân của anh để chạy nhanh về nhà mở cửa cho em.

Em thường chỉ thích ở trong nhà, anh sợ rằng em sẽ bị trầm uất, anh phải để dành miệng anh để kể em cho nghe những câu chuyện vui.

Em luôn nhìn chăm chăm vào máy vi tính, điều đó hoàn toàn không tốt cho mắt của em, anh phải để dành đôi mắt của anh để khi chúng ta già anh có thể cắt móng tay cho em, giúp em nhổ đi những sợi tóc trắng phiền muộn. Khi anh nắm tay em đi dạo trên bãi biển để thưởng thức ánh mặt trời và bãi cát đẹp, anh có thể nói cho em biết màu của những bông hoa, giống như màu rực rỡ trên khuôn mặt trẻ trung của em.

Vì vậy em thân yêu ạ, trừ khi anh chắc chắn được rằng có một ai đó yêu em nhiều hơn anh, anh sẽ hái bông hoa đó cho em rồi chết”.

(Nước mắt tôi rơi lã chã trên lá thư làm nhòe cả những nét chữ của anh).

“Bây giờ, khi đã đọc xong thư, nếu chấp nhận lời giải thích của anh, hãy mở cửa cho anh vì anh đang đứng chờ để mang cho em bữa ăn sáng mà em yêu thích”.

Tôi chạy ào ra cửa, và thấy anh đang đứng với khuôn mặt đầy lo lắng, tay nắm chặt một bình sữa với khúc bánh mì. Bây giờ tôi đã chắc chắn rằng không ai yêu tôi nhiều hơn anh. Và tôi quyết định để mặc những bông hoa trên vách núi.

Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

Học cho lắm, tắm cởi chuồng...!!!



Hoc cho lam tam coi chuong la cau em noi nhao chinh ban than em.

Em hoc rat nhieu tu khi roi khoi ghe nha truong PTTH Mac Dinh Chi

19 tuoi, em bat dau di lam, em hoc cach doi nhan xu the tu xa hoi va chiu nhieu tui nhuc nhung trong cai su hon tui ay, nguoi doi day em rat nhieu dieu ma co tien cung khong mua duoc do la: su ren luyen kien nhan noi ban than, su phan dau trong cuoc song de hieu rang cuoc doi nay khong ai cho khong minh bat cu dieu gi chi co tri tue va suc lao dong se tao ra vat chat cho cuoc song sung tuc hon.

The la tu ho ma em da vua di hoc, vua di lam nhung em hoc rat nhieu kien thuc tu nha truong. Cuoi cung nhung dieu em hoc duoc dieu tra lai cho thay co do khong co co hoi ap dung trong cong viec va doi song.

Thoi gian lang lang mot ngay troi qua, em da quen bang khong can luyen tiec dieu gi trong bo nao nua: word, excel, anh van, tieng hoa,v.v...!!!

Gio day, em that nghiep ngoi cho sung rung thi qua u ranh roi, em lay bai vo ra de on lai cho chet thoi gian thi phat hien rang: Nhung tam bang dat loai kha, loai gioi cung chang ich gi ca.

Em cam tam bang roi nhin cuoi nhao voi chinh ban than minh vi do chi la mot to giay vo tri ma thoi nhung tai sao em lai quy no den vay. A thi ra, em quy boi vi em tung bo cong suc de cham chu hoc va dat mot thanh tich dang ne chung to tri thong minh em khong toi vi em da co gang lay su sieng nang bu dap cai ngu dot cua minh va cuoi cung em co nhung thanh tich hoc tap dang khen.

Nhin va nhin nhung tam bang vi tinh, anh va, van bang dai hoc, v.v....!!! Tat ca chi la nhung thu khong gia tri gi ca vi em cam thay hon tui cho chinh minh. Hoc cho nhieu nhung em khong co mot co hoi nao de phat huy ca. Buon lam khi song trong mot dat nuoc la nhu the nay day, hoc roi dem nhung tam bang ra ngam va sam soi ma thoi.

The cho nen em moi noi nhao bang cau:

HOC CHO LAM TAM VAN COI CHUONG .....!!!! ----> KHONG SU DUNG KIEN THUC AT CO NGAY LANG QUEN VA DAN TRO THANH BAT TAI VO DUNG....!!!

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2012

Kỉ niệm 100 ngày, ta yêu nhau !!!

Hãy nói lời yêu thương khi có thể
đừng để hối tiếc cho ngày sau.


LỜI NÓI MUỘN MÀNG

Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong một đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong một ngày cuối tuần mát mẻ....
- Chán thật đấy - Linh nói. Ước em có một người bạn trai để chia sẻ những lúc buồn vui...
- Anh nghĩ chúng là là những kẻ duy nhất cô đơn trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày đi lang thang trong công viên ngắm sao....Việt đáp lại chán nản
Cả hai im lặng một lúc lâu
- Này! Em có một ý kiến, hãy chơi một trò chơi đi! -Linh nói
- Trò chơi gì cơ???
- Uhmm, thì cũng đơn giản thôi, anh sẽ là bạn trai của em trong 100 ngày, và em sẽ là bạn gái của anh trong 100 ngày...anh nghĩ sao??
- .....Được thôi....dù sao thì mấy tháng tới anh cũng không có kế hoạch gì cả -Việt trả lời
- Hì hì, nghe như có vẻ anh đang mong đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta...Thế anh muốn đi đâu nào??
- Em nghĩ sao về một bộ phim! Bạn anh nói là nó vừa đi xem một bộ phim rất hay với bạn gái nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật của thằng này đến đâu...
- Anh còn chờ gì nữa, mình đi thôi, cũng sắp hết ngày rồi còn đâu

Linh và Việt đi xem phim....buổi hẹn hò đầu tiên không có gì đặc biệt. vì cả hai vẫn còn ngại....Tất nhiên, từ bạn thân nhảy sang người yêu chỉ sau 5 phút và vài câu nói bâng quơ.

Ngày thứ hai họ đi xem ca nhạc với nhau...Việt mua cho Linh một con gấu bông rất xinh......

Ngày thứ ba Linh rủ Việt đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai ăn chung một cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên....mọi chuyện đến quá nhanh...lần đầu tiên họ ôm nhau

Ngày thứ sáu, cả hai leo lên một ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn...Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm con đồi, Việt bảo Linh nằm ngắm sao, vì hôm nay trời rất nhiều sao....Một ngôi sao băng bay qua...Linh ước....

Ngày thứ 25, họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi, Linh túm nhầm một ai đó và hét lên.....lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác "may mắn" nào đó..

Ngày thứ 67, khi vừa đi ăn xong, qua một ngôi nhà mà lần trước bạn của Linh nói có một bà thầy bói hay lắm...Linh rủ Việt vào xem thử...Bà ta nói với cả hai: "các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc các cháu đang có"....rồi bỗng nhiên có giọt nước mắt lăn trên má bà

Ngày thứ 84, cả hai đi biển....họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, dưới ánh mặt trời nóng bỏng

Ngày thứ 99, Việt nói chỉ muốn có một ngày đơn giản....Việt đèo Linh đi loanh quanh, và vào công viên, ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thuờng ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao....Lúc đó đã là hơn 12h đêm

1h23
- Em khát quá-Linh nói
- Em ngồi chờ ở đây nhé, anh đi mua cái gì uống..Em thích gì nào??
- Mua cho em một chai nước khoáng đi

1h45
Linh ngồi chờ Việt đã quá 20 phút, Việt đi vẫn chưa về.........Một ai đó chạy đến chỗ Linh:

- Này em, vừa rồi ở ngoài kia có một người bị ôtô đâm khi đi ngang qua đường, nếu anh không nhầm thì đó là bạn của em

Linh chạy đi theo anh chàng lạ, đến một chiếc xe cứu thương...Linh thấy Việt mặt đẫm máu, tay cầm một chai nước khoáng....Linh lên xe và đến bệnh viện với Việt.........Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 5 tiếng đồng hồ

11h51 trưa
Ông bác sỹ đeo cặp kính trắng bước ra.
- Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình. Chúng tôi tìm được một lá thư trong túi áo của anh ấy.

Bác sỹ đưa bức thư cho Linh và dẫn cô vào thăm Việt, vì hơn ai hết, ông biết đây sẽ là lần cuối Linh có thể nhìn thấy Việt. Việt nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có một cái gì đó thanh thản....Linh bóc bức thư ra và đọc

Linh à, vậy là 100 ngày của chúng ta đã hết rồi nhỉ. Anh rất vui khi có em ở bên những ngày vừa qua, và những gì em làm đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời anh. Anh nhận ra rằng em là một cô gái rất dễ thương, cho dù anh đã nhắc bản thân anh rất nhiều lần là không được nghĩ đến gì khác ngoài một trò chơi. 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng anh vẫn muốn nói với em một điều...anh muốn làm bạn trai của em mãi mãi, anh muốn em luôn ở bên anh. cho anh những ngày hạnh phúc. Linh, anh yêu em!!!

11h58
Việt à...- Linh bật khóc-....Anh biết em đã ước gì khi em nhìn thấy sao băng không..Em cầu cho em có thể ở bên anh mãi mãi, em biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng...nhưng anh không thể bỏ em..Em yêu anh...hãy quay về với em đi...Em yêu anh...

Đồng hồ chỉ 12h chiều....tim của Việt ngừng đập....và đó là ngày thứ 100...!

Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

Yêu em trong một ngày anh nhé....!!!



Em nhìn tôi, lại cười mỉm chi...


-Thế em xin anh một ngày yêu em nhé!!

-Nghĩa... nghĩa là sao??

-Tức là anh làm người yêu em trong một ngày. Khờ ạ !!

-Em đùa hoài !!

-Em không biết nói đùa bao giờ.

***

Hà Nội một ngày cuối năm, rét đậm và đẹp... Người ta bảo Hà Nội đẹp nhất vào mùa thu, riêng tôi luôn luôn thấy mùa đông Hà Nội là đẹp nhất. Nó khiến con người ta suy ngẫm về nhiều chuyện, chuyện tôi đang nghĩ bây giờ... là về người con gái bên cạnh tôi đây !!

-Thế, mai chúng mình yêu nhau nhé !!

-Ừ ừ...

-Miễn cưỡng thế là thế nào? Em ứ chịu... phải thích thú cơ.

-Vâng, cô bé, mai tôi là người yêu của cô nhé, tôi thích lắm đấy !! - Tôi nói, làm ra vẻ mặt tếu táo và... hạnh phúc.

Em cười tít cả mắt, trông đáng yêu quá !! Một cô bé Sài Gòn có cái giọng Hà Nội pha trộn, nhõng nhẽo và dễ thương. Nhưng tính cách cô ấy thì có trời mới đoán nổi, mà chắc cũng chỉ có trời mới hiểu nổi !!

Tôi nhớ, ngày mốt cô ấy phải rời Hà Nội rồi. Và tôi đang băn khoăn liệu những chàng trai có người yêu sắp xa cách mình 2000km sẽ làm gì nhỉ ?? Dù chỉ là một vở kịch, tôi cũng muốn nó là một vở kịch trọn vẹn nhất ...

Sáng hôm sau..

Reng !!!

-Ngốc ạ, đến chở người yêu đi ăn sáng nào, lười biếng thế là em ko yêu nữa đâu nhé !!

-Vâng vâng, anh biết rồi ạ...

Tôi vội vã rửa mặt, thay quần áo, mới có sáu giờ sáng mà "nàng người yêu bé nhỏ" đã giận dỗi thế kia rồi kia đấy....

Hôm nay trời bắt đầu ấm, nhưng vẫn còn cái lạnh cuối mùa rơi sót lại. Tôi đội cái mũ len lên mớ tóc chưa kịp chải, khoác chiếc áo ấm màu ghi và mặc áo sơ mi màu trắng. Chẳng là em rất thích con trai mặc sơ mi, tôi cũng chẳng hiểu vì sao nữa, nhưng lúc nào trông tôi mặc áo sơ mi, em cũng reo khẽ lên thích thú... Tôi mỉm cười, nhìn những hàng cây trụi lá mà rất đỗi hạnh phúc, bầu trời trong xanh làm nền cho mây trắng bay lững lờ. Những đám mây trắng muốt như tâm trạng tôi lúc này, dường như khi có người yêu, thằng ngốc cũng làm thi sĩ được thì phải...

Em ngồi vắt vẻo trước thềm khách sạn, vẫn chiếc khăn choàng màu hồng trên cổ, hôm nay trông em xinh không thể tả. Tôi huýt sáo, thầm nghĩ nàng thế nào chẳng cảm động...

Nhưng không, nàng nhăn mặt... Chạy thẳng đến tôi gỡ chiếc mũ len ra, "anh lại bê bối thế này nữa à ??", nhưng khác ngày thường, em lấy ra một chiếc lược màu trắng, và.. chải tóc cho tôi. Thề có trời cao, tôi ngượng chết được, nhưng vẫn phải ngậm cười tít mắt. Vì... tôi chỉ có một ngày để yêu em thôi....

Chải chuốt xong xuôi, em cười rạng rỡ bảo thế là anh người yêu em đẹp trai rồi đấy nhé, khỏi cần đội nón. Tôi đang cảm động thì nàng đội ngay chiếc mũ len của tôi lên đầu và xoã tóc ra. Lúc ấy trông em dễ thương vô cùng, có muốn giận cũng chẳng được ....

Chúng tôi đi ăn phở rồi dạo một vòng quanh hồ, trời mùa đông đẹp thích hợp cho những đôi yêu nhau, thế là tôi phải cùng đạp vịt đạp gà như em mong muốn. Em tôi ngồi vắt vẻo trên xe, đong đưa đôi chân trắng muốt, rồi lại vứt hẳn đôi dép ra, chạy chân trần trên cỏ... Đôi má ửng hồng trong nắng, tiếng cười giòn tan.... Xong em kéo tôi ngồi phịch trên cỏ cùng em, dựa đầu vào vai tôi và hỏi :

-Anh có nhớ ngày đầu mình quen nhau không?

Tôi nhớ, dĩ nhiên là tôi nhớ chứ, làm sao quên được một cái ngày trọng đại như thế... Cách đây hai năm rồi thì phải, khi tôi vào Sài Gòn thực tập. Năm ấy tôi còn chưa ra trường, vẫn là anh sinh viên báo chí ngây thơ dễ bắt nạt. Thầm nghĩ như thế mà có ai ngờ, người Sài Gòn đầu tiên bắt nạt tôi lại là một cô bé kém tôi đến năm tuổi.

Khi ấy, tôi đang trên đường tìm tư liệu viết bài, ngang qua một cổng trường tầm giờ tan học. Những cô bé nữ sinh áo dài trắng thấp thoáng làm tôi cảm thấy lạ và xúc động... Thế là tôi chụp hình một nhóm nữ sinh, trong đó có một cô bé nhìn lanh lợi và đáng yêu nhất.

-Anh kia, ai cho chụp hình tui zậy hả? - Cô bé đó bất ngờ chạy lại hỏi tôi.

-Ơ, anh thấy đẹp nên chụp thôi bé à.

-Bé nào mà bé? Tui... lớn rồi (rõ ràng em đang mặc áo dài). Anh chụp hình là phải xin phép nghe hông !!

-Ơ, anh xin lỗi.....

-Nói thế thôi, chứ anh thấy đẹp thì.... cứ chụp đi. Thoải mái, miễn có dắt đi ăn chè !!

Em và bọn bạn bấm tay nhau cười ngặt nghẽo. Tôi, như một anh nhà quê mới lên tỉnh (quê tôi ở Hà Nội đấy nhé), ngoan ngoãn răm rắp làm theo lời các em ấy nói. Đến mức mà những ngày sau đó, suốt đợt thực tập tôi đều đến cổng trường nơi em học ngoan ngoãn dẫn em và các bạn em đi ăn chè. Để có được niềm vui nhỏ nhoi đó, mấy tháng ở Sài Gòn, trưa tôi ăn mì tôm gói và tối đến ăn gói mì tôm...

Ngày tôi về lại Hà Nội, tôi không nói em nghe, chỉ lặng lẽ đến trước cửa nhà em nhìn thật lâu. Là con trai, tôi ghét chia tay lắm, nhất là tôi sợ em khóc. Biết thế nào được, ta vẫn là hai con người ở quá xa nhau..... Tạm biệt em, em nhé !!

Tân Sơn Nhất ngày đó rất oi bức, cộng thêm nỗi buồn trong lòng khiến tôi chẳng để ý xung quanh. Nặng nề xách đống hành lý vào trong, tôi ngoái lại nhìn lần cuối....

-Ai cho anh đi mà không nói với tui một tiếng ??

-Sao em biết??

-Nếu quan tâm một người, ta có vô vàn cách để biết... Cầm lấy này !! Thôi, tạm biệt anh nhé !!

Em cười và quay lưng đi, tôi ngỡ ngàng nhìn bóng em một hồi thật lâu.. Trên tờ giấy em đưa cho tôi là một số di động, nhòe nhoẹt.... "Ngọc Châu 090........ / SG nhớ HN.."

-Thế anh có nhớ sau ấy, bao lâu anh mới nhắn tin cho em trước không? - Em rời khỏi vai tôi, nghiêm mặt hỏi.

-Một tháng !!

-Vì sao lâu thế?

-Vì anh còn Cân nhắc xem, có nên bắt đầu một mối quan hệ không...

-Ngốc lắm đấy nhé... Nhưng ta vẫn nhắn tin cho nhau suốt gần hai năm, và bây giờ em đến thế này, chẳng phải tốt sao?

-Uh, tốt lắm....

Đột nhiên

Em khóc !!!

Em dụi đầu vào ngực tôi, khóc nhỏ dần rồi thành tiếng, những tiếng nấc nặng nề... Nắm cả cổ áo tôi, làm nhòe nhoẹt chiếc áo sơ mi màu trắng. Một hồi sau thì đấm bùm bụp vào ngực tôi, mặc kệ thiên hạ đang chỉ trỏ....

Vì sao thế.... tôi hỏi, nhưng em chỉ khóc mà không trả lời.....

Trời đông lạnh lắm !!!



***


Một ngày yêu nhau qua đi, đến tận 12 giờ đêm, chúng tôi vẫn hôn tạm biệt nhau. Và sớm hôm sau lại bằng những tin nhắn, em ra đi.... Để mặc tôi cùng với chiếc khăn len màu tro mua tặng em ở lại. Cũng bằng những tin nhắn "Em đang ở Hà Nội này, anh ra Nội Bài đón em nhé"... rồi lại "Em đi đây, anh không có quyền tiễn em, vì chúng ta hết yêu nhau rồi"... Em làm tôi đau tim !!

Em làm tôi đau tim !!

Ngày hôm qua khi khóc xong, em lại cười tươi tắn. Mùa đông Hà Nội với những hàng nem chua rán, ốc luộc nóng hổi, và cô bé Sài Gòn má đỏ hồng quàng chiếc khăn len cũng màu hồng, là mùa đông đẹp nhất mà tôi từng có. Mãi sau này nhớ lại, tim tôi vẫn còn đau...

Tôi biết tôi đã yêu em rồi, yêu từ hai năm về trước kia. Nhưng tôi vẫn còn e ngại nhút nhát suốt hai năm trời, một người ở Nam, một người ngoài Bắc, liệu có dành cho nhau ?? Hay cũng chỉ như những chuyện tình nông nổi mà tôi từng được biết, nhanh vội rồi cũng ***ng tàn....

Những đêm sau đó, không còn có bất kỳ tin tức nào về em nữa. Cái duy nhất gần gũi giữa hai chúng tôi là số điện thoại, đến mức làm tôi ám ảnh cái câu "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...". Tôi cầm chiếc điện thoại, thẫn thờ nghĩ, thẫn thờ đau....

Bíp bíp, có tin nhắn, của em !!!

Tôi gần như nhảy dựng lên, run rẩy bấm phím đọc, chỉ vỏn vẹn một câu : "Anh hãy quên em đi !!"

Làm sao tôi quên được ???

Không cần suy nghĩ, không cần đắn đo. Tôi xin nghỉ phép và đặt vé đến Sài Gòn chuyến gần nhất, mang theo chiếc khăn len màu tro... Dù chuyện có thế nào cũng được, tôi không muốn suy nghĩ.... Tôi chỉ muốn làm theo cái tôi cần làm, thế thôi...

Sài Gòn phả một hơi nóng, những ngày gần tết nắng có vẻ dịu hơn nhưng vẫn oi bức... Tôi quệt vội những giọt mồ hôi, tần ngần ngắm nhìn nơi này, cách đây hai năm có cô bé dúi vào tay tôi một mảnh giấy nhỏ, mà tôi vẫn giữ trong ví đến bây giờ....

Tôi tìm về ngôi nhà có bụi hoa nhài thơm nồng ấy... Chẳng mất công tôi phải hỏi thăm, em ngồi ngay trước cổng, làn da vẫn trắng muốt nhưng có phần hơi tái đi... ngỡ ngàng nhìn tôi.....

-Anh đi đi!!

-Sao thế em??

-Tôi ghét anh, anh tìm đến đây làm gì?

-Anh chỉ muốn biết vì sao thôi.... em hãy giải thích cho anh hiểu....

-Buồn cười thật, giải thích cái gì? Tôi chẳng có gì để giải thích cả...

Em bắt đầu hoảng loạn, nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lẫm nhất. Tôi nhìn em, cay đắng, xót xa...

Có một người con trai chạy xe tới, em chạy lại vội bên người ấy, dụi mặt vào vai anh ta và hét lên "Anh về đi, người yêu tôi đây" !!

Thôi, thế là... hết !!!

Tôi lại trở về phi trường mà không biết đến đó để làm gì, mình tôi ngồi suy nghĩ trên băng ghế vắng tanh. Phi trường chẳng bao giờ ngớt người qua lại cả, nhưng kỳ lạ thay, xung quanh chỗ tôi ngồi lúc nào cũng vắng vẻ, cô đơn. Tôi chẳng hiểu vì sao em lại muốn tôi yêu em trong một ngày ??? Đùa giỡn ư? Để làm gì chứ....Tôi vò chiếc khăn len màu tro trong tay...

Thật là một thằng ngốc !! Như em vẫn mắng ấy !! Chỉ được yêu em trong một ngày thôi, chẳng phải em đã nói thế rồi sao. Đồ ngốc, đồ ngốc, đồ ngốc......

Nước mắt tôi bắt đầu rơi, rồi tôi gạt vội nó, đứng thẳng dậy, trở về Hà Nội. Sài Gòn không bao giờ có chỗ dành cho tôi....

Alô !!

-Chào anh, tôi là... một người lạ - giọng con trai miền Nam

-Anh là ai??

-Anh không biết tôi, nhưng xin anh có thể đến gặp em gái tôi một lần cuối, được không?

-Em gái anh là ai? - Tôi hỏi, mà nghe đắng trong cổ họng.

-Em gái tôi tên... Ngọc Châu.

Tôi lại đến Sài Gòn, gần như điên dại lao đến ngôi nhà có bụi hoa nhài ấy... Nhưng ko kịp nữa rồi !! Người ta đưa cho tôi một cuốn sổ bìa hồng, có nét chữ của em...

Ngày tháng năm....
Biết tin anh đi, tôi ngồi khóc, nước mắt rơi lã chã trên tờ giấy ghi lại số đt cho anh. Anh có biết nó nhoè đi vì cái gì ko nhỉ??

Ngày tháng năm....
Tôi nhớ anh quá, làm sao bây giờ nhỉ, tôi có nên gặp anh không ??

Ngày tháng năm....
Sao anh cứ im lặng thế kia, làm ra vẻ chẳng biết gì. Chẳng nhẽ anh ko biết tôi vẫn nhớ anh ngần ấy năm à?

Ngày tháng năm....
Đáng lẽ nên kìm lòng mình lại, đáng lẽ phải vậy.... Chỉ xin Chúa một ơn huệ còn sót lại... yêu anh trong một ngày, thế thôi.... Rồi anh sẽ quên mau, còn em thì nhớ mãi...

Tất cả chỉ vì ... một căn bệnh không thể chữa khỏi.....

Ngày tháng năm...
Anh đến tìm !! Vui quá, ngay lúc khỏe mạnh nhất, không anh sẽ biết thì hỏng hết...... Nhưng vẫn phải chạy lại ôm anh trai mình mà gào lên "Người yêu tôi đây !!".

Cả một đời, em chỉ có một người yêu là anh thôi....

***

Nhiều năm sau này, mỗi năm tôi vẫn về Sài Gòn yêu quý của tôi. Mỗi năm vẫn đặt một bó hoa lên mộ em, nằm giữa một nghĩa trang yên tĩnh, trồng đầy những cây hoa điệp vàng, và lần nào cũng mặc chiếc áo sơ mi màu trắng thấm nước mắt em năm đó... Người ta nói với tôi rằng khi sắp ra đi, em xin mọi người đặt chiếc mũ len của tôi vào tay em, yên nghỉ cùng với nó. Còn tôi mỗi năm vẫn đem chiếc khăn len màu tro đứng trước em, xin em tha thứ.....

Chỉ bởi vì tôi đã quá nhút nhát, nếu không tôi và em đã có hai năm yêu nhau.

Chỉ bởi tôi đã quá toan tính cái được mất, mà không biết yêu làm sao cho trọn vẹn nhất...

Chỉ bởi tôi đã không cho mình cái cơ hội được yêu em, bên em những ngày cuối đời....

Gió thổi chiếc khăn len tôi đang cầm trên tay bay lên. Chẳng hiểu sao ngày ấy tôi lại chọn cho em một chiếc khăn có màu tro buồn đến vậy..... Tất cả như một định mệnh, gió tung tro tàn quá khứ lên.... cho người sống còn đau....

Gió thổi bay đến ngày quá khứ... có cô bé quàng chiếc khăn len màu hồng, cười mím chi....

-Thế em xin anh một ngày yêu em nhé ... !

If life is so short..!!!



Isn't it funny
How times seems to slip away

So fast

One minute you're happy

The other you're sad

But if you give me one more chance

To show my love for you is true

I'll stand by your side

Your whole life through

If life is so short
Why won't you let me love you

Before we run out of time

If love is so strong

Why won't you take the chance

Before our time has come

If life is so short

If life is so short

Love is a word that explains
How I feel for you

And when you're in my arms

All my dreams come true

And when you're not around

You can't hardly see

These tears that I'm crying

Now are for you to be with me

If life is short
Why won't you let me love you

Before we run out of time

If love is so strong

Why won't you take the chance

Before our time has gone

If life is so short

If life is so short

Imagine...!!!






Imagine there's no heaven,

It's easy if you try,

No hell below us,

Above us only sky,

Imagine all the people

living for today...


Imagine there's no countries,

It isnt hard to do,

Nothing to kill or die for,

No religion too,

Imagine all the people

living life in peace...


Imagine no possesions,

I wonder if you can,

No need for greed or hunger,

A brotherhood of man,

Imagine all the people

Sharing all the world...


You may say Im a dreamer,

but Im not the only one,

I hope some day you'll join us,

And the world will live as one.




Living to love you!!!!!!



All we had was just one summer
Two lovers strolling in the park

But like they say the world keeps turning

As the leaves were falling we should fall apart


Now I'm waiting for the winter

To build my castle out of ice

And deep inside there's a massive building

There is a crystal lake of all the tears I've cried


Baby for all my life

Don't you know that it's true

I'm living to love you

So baby don't think twice

If you feel what I feel

Trust your heart and do what I do

Cause I'm living to love you

I'm living to love you


When you're gone, it's not forever

Cause you're remaining in my heart

So tell me why I feel this aching

Every time I think of you when we're apart

Baby for all my life

Don't you know that it's true

I'm living to love you

So baby don't think twice

If you feel what I feel

Trust your heart and do what I do

Cause I'm living to love you

I'm living to love you


I admit that from time to time

I'm feeling insecure and think I'm gonna lose my mind

Don't let it show, no

I don't think I'll ever understand

That our love should never have a happy end

So I'm really gonna try my best to let you know

To let you know


Baby for all my life

Don't you know that it's true

I'm living to love you

Trust your heart and do what I do

Cause I'm living to love you

I'm living to love you

When the final day comes

When I know the angels

They will see my smile

And if they wanna know the reason

I will show them why


Baby for all my life

I'm living to love you




Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2012

Truyện: Giá trị thật của cuộc sống!!!

Giá trị thật của cuộc sống

Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo. "Ðây là một cách để dạy con biết quí trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình" - người cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình.

Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ trở về nhà. Trên đường về, người cha nhìn con trai mỉm cười:

- Chuyến đi như thế nào hả con?
- Thật tuyệt vời bố ạ!
- Con đã thấy những người nghèo sống như thế nào rồi đấy!
- Ồ vâng.
- Thế con đã rút ra được điều gì từ chuyến đi này?

Ðứa bé không ngần ngại trả lời:

- Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi, họ lại có một con sông dài bất tận. Chúng ta phải đưa những chiếc đèn lồng vào vườn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trước sân, họ thì có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống, và họ có những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải mua thực phẩm còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tường bảo vệ xung quanh, còn họ có những người bạn láng giềng che chở cho nhau.

Ðến đây người cha không nói gì cả.

- Bố ơi, con đã biết chúng ta nghèo như thế nào rồi.

Rất nhiều khi chúng ta đã quên mất những gì mình đang có và chỉ luôn đòi hỏi những thứ quá tầm tay. Cũng có những thứ không giá trị với người này nhưng lại là mong mỏi của người khác.

Ðiều đó phụ thuộc vào cách nhìn, đánh giá và hoàn cảnh mỗi người. Xin đừng quá lo lắng, chờ đợi vào những gì bạn chưa có mà bỏ quên điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi.