Thời nay, trai tráng chẳng đáng tin
Mười phần là quỷ hóa ra một người.
Thời nay, trai tráng điểu khôn lường
Yêu thương trót lưỡi ngày sau phụ tình.
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
Em không là loài cỏ dại…!![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
Em không là loài thú đi hoang....!![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
Anh bảo yêu em,
Đến hơi thở về chiều.
Anh bảo và hứa thật nhiều;
Nhưng em có thấy điều chi….?
Anh bảo yêu em đến nghìn thu,
Có cách chi anh hãy chứng minh.
Anh bảo và anh cứ bảo;
Hay lời anh chỉ là trót lưỡi đầu môi…?
Này anh ơi …Anh làm em sợ…!
Bời lời anh sao quá ba hoa.
Em đâu còn thuở tuổi mười mươi;
Để anh bỡn cợt bướm ong trêu người.
Này anh ơi…! Xin hãy ghi nhớ :
“Phận gái ví như lục bình
Lênh đênh giữa dòng lắm nổi truân chuyên”
Này anh ơi…! Xin hãy ghi nhớ :
“Phận gái với một điều mơ ước
Chỉ mong ngày sau cập bến trao duyên…”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét