Truyện thứ nhất: TÔ MÌ
Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách rất đặc biệt, một người cha và một người con. Nói đặc biệt là bởi vì người cha bị mù. Người con trai đi bên cạnh cẩn mẫn dìu người cha. Cậu con trai trạc mười tám mười chín tuổi, quần áo đơn giản, lộ rõ vẻ nghèo túng, nhưng từ cậu lại toát lên nét trầm tĩnh của người có học, dường như cậu vẫn đang là học sinh..
Cậu con trai tiến đến trước mặt tôi: "Cho hai bát mì bò!", cậu nói to. Tôi đang định viết hoá đơn, thì cậu ta hướng về phía tôi và xua xua tay. Tôi ngạc nhiên nhìn cậu ta, cậu ta nhoẻn miệng cười biết lỗi, rồi chỉ tay vào bảng giá treo ở trên tường, phía sau lưng tôi, bảo tôi rằng chỉ làm 1 bát mì cho thịt bò, bát kia chỉ cần rắc chút hành là được. Lúc đầu, tôi hơi hoảng, nhưng sau đó chợt hiểu ra ngay. Hoá ra, cậu ta gọi to hai bát mì thịt bò như vậy là cố tình để cho người cha nghe thấy, thực ra thì tiền không đủ, nhưng lại không muốn cho cha biết. Tôi cười với cậu ta tỏ vẻ hiểu ý.
Nhà bếp nhanh nhẹn bê lên ngay hai bát mì nóng hổi. Cậu con trai chuyển bát mì bò đến trước mặt cha, ân cần chăm sóc: "Cha, có mì rồi, cha ăn đi thôi, cha cẩn thận kẻo nóng đấy ạ!". Rồi cậu ta tự bưng bát mì nước về phía mình. Người cha không vội ăn ngay, ông cầm đũa dò dẫm đưa qua đưa lại trong bát. Mãi lâu sau, ông mới gắp trúng một miếng thịt, vội vàng bỏ miếng thịt vào bát của người con. "An đi con, con ăn nhiều thêm một chút, ăn no rồi học hành chăm chỉ, sắp thi tốt nghiệp rồi, nếu mà thi đỗ đại học, sau này làm người có ích cho xã hội." Người cha nói với giọng hiền từ, đôi mắt tuy mờ đục vô hồn, nhưng trên khuôn mặt đầy nếp nhăn lại sáng lên nụ cười ấm áp. Điều khiến cho tôi ngạc nhiên đó là, cái cậu con trai đó không hề cản trở việc cha gắp thịt cho mình, mà cứ im như thóc đón nhận miếng thịt từ bát của cha, rồi lại lặng lẽ gắp miếng thịt đó trả về.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy, dường như thịt trong bát của người cha cứ gắp lại đầy, gắp mãi không hết. "Cái quán này thật tử tế quá, một bát mì mà biết bao nhiêu là thịt." Ông lão cảm động nói. Kẻ đứng ngay bên cạnh là tôi, chợt toát hết cả mồ hôi, trong bát chỉ có vài mẩu thịt tội nghiệp, quắt queo bằng móng tay, lại mỏng chẳng khác gì xác ve. Người con trai nghe vậy vội vàng tiếp lời cha: "Cha à, cha ăn mau ăn đi, bát của con đầy ắp không biết để vào đâu rồi đây này. " "Ừ, ừ, con ăn nhanh lên, ăn mì bò thực ra cũng có chất lắm đấy."
Hành động và lời nói của hai cha con đã làm chúng tôi rất xúc động. Chẳng biết từ khi nào, bà chủ cũng đã ra đứng cạnh tôi, lặng lẽ nhìn hai cha con họ. Vừa lúc đó, cậu Trương đầu bếp bê lên một đĩa thịt bò vừa thái, bà chủ dẩu dẩu môi ra hiệu bảo cậu đặt lên bàn của hai cha con nọ. Cậu con trai ngẩng đầu tròn mắt nhìn một lúc, bàn này chỉ có mỗi hai cha con cậu ngồi, cậu ta vội vàng hỏi lại: "Anh để nhầm bàn rồi thì phải?, chúng tôi không gọi thịt bò." Bà chủ mỉm cười bước lại chỗ họ: "Không nhầm đâu, hôm nay chúng tôi kỉ niệm ngày mở quán, đĩa thịt này là quà biếu khách hàng. " Cậu con trai cười cười, không hỏi gì thêm.
Cậu lại gắp thêm vài miếng thịt vào bát người cha, sau đó, bỏ phần còn thừa vào trong một cái túi nhựa. Chúng tôi cứ im lặng chờ cho hai cha con ăn xong, rồi lại dõi mắt tiễn hai cha con ra khỏ quán. Mãi khi cậu Trương đi thu bát đĩa, đột nhiên kêu lên khe khẽ. Hoá ra, đáy bát của cậu con trai đè lên mấy tờ tiền giấy, vừa đúng giá tiền của một đĩa thịt bò, được viết trên bảng giá của cửa hàng. Cùng lúc, Tôi, bà chủ, và cả cậu Trương chẳng ai nói lên lời, chỉ lặng lẽ thở dài, mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng.
Truyện thứ 2: GIẤC MƠ ĐI HỌC CỦA CHA
Ngày còn nhỏ cứ tối ăn cơm xong là cha lại "bắt" 4 chị em ngồi vào bàn học, lúc đó tôi vẫn không hiểu được tại sao cha tôi lại khó tính đến như thế....
50 tuổi, cha tôi vẫn còn chập chờn giấc mơ cắp sách tới trường. Cha kể ngày đó nhà nghèo, đông anh em, ông nội lại công tác xa nhà nên cha phải nghỉ học một năm để ở nhà làm nông ngiệp cùng bà nội. Chưa được một năm thì cha lại có giấy gọi nhập ngũ. Ngày cha lên đường, bà thương cha nên khóc mãi làm cha không dám ngoảnh mặt lại chào bà... Cha bỏ lại giấc mơ được học tiếp để khoác balô lên vai bước đi.
Cha đi, đến khi phục viên trở về trình độ học vấn vẫn là 9/10. Ngày còn nhỏ cứ tối ăn cơm xong là cha lại "bắt" 4 chị em ngồi vào bàn học, lúc đó tôi vẫn không hiểu được tại sao cha tôi lại khó tính đến như thế. Cha bắt chúng tôi ngồi học phải thật thẳng lưng, phải cầm bút đúng cách và phải giữ gìn sách vở thật cẩn thận. Lúc đó tôi nghĩ chắc do cha là bộ đội nên cha mới nguyên tắc như thế - và mấy chị em tôi thấy ghét sự nghiêm khắc đó.
Rồi một tối khi cả nhà vừa ăn cơm xong, cha bảo cha có chuyện muốn tâm sự với các con. Tôi còn nhớ lúc đó tôi vào lớp 9, các em cũng đã "người lớn hơn", cha bảo:
- Các con có biết tại sao cha hay kèm cặp các con học hơn những người cha khác không?
- .....
- Ngày xưa, đáng lẽ ra cha cũng được học hành đến nơi đến chốn, nhưng vì hoàn cảnh nên cha không tiếp tục được. Vậy mà đến giờ thỉnh thoảng cha vẫn còn mơ thấy cha được đi học như ngày xưa. Giấc mơ này cứ ám ảnh cha mãi!
-......
- Cha nói điều này không phải là để tạo áp lực cho chị Mai sắp thi đâu mà là cha kể ra rồi thì các con sẽ hiểu cha hơn.
Nhìn thấy cha nghẹn ngào chia sẻ mà sao tôi thấy mình có tội quá, tôi đã quá vô tình và trách cha nghiêm khắc!
Kể từ lần đó, thằng em út của tôi bỏ hẳn game, đèn nhà tôi luôn tắt muộn nhất xóm. Rồi 4 chị em cũng nối gót nhau vào đại học, tự tìm kiếm công việc và đứng vững bằng chính đôi chân của mình và niềm tin của cha mẹ.
Cha tôi cũng đã ngủ ngon hơn và không còn chập chờn trong những giấc mơ nữa. Cha mẹ cũng đã vui vẻ và bớt lo âu hơn khi nghĩ về các con.
Con cảm ơn cha, nhờ có giấc mơ của cha mà con biết được giá trị của những gì mà chúng con có và chúng con không được phép từ bỏ những cơ hội để được làm người tốt.
Trả lờiXóaDance with my father - Luther Vandro
Back when I was a child, before life removed all the innocence
My father would lift me high and dance with my mother and me and then
Spin me around 'til I fell asleep
Then up the stairs he would carry me
And I knew for sure I was loved
If I could get another chance, another walk, another dance with him
I'd play a song that would never, ever end
How I'd love, love, love
To dance with my father again
When I and my mother would disagree
To get my way, I would run from her to him
He'd make me laugh just to comfort me
Then finally make me do just what my mama said
Later that night when I was asleep
He left a dollar under my sheet
Never dreamed that he would be gone from me
If I could steal one final glance, one final step, one final dance with him
I'd play a song that would never, ever end
'Cause I'd love, love, love
To dance with my father again
Sometimes I'd listen outside her door
And I'd hear how my mother cried for him
I pray for her even more than me
I pray for her even more than me
I know I'm praying for much too much
But could you send back the only man she loved
I know you don't do it usually
But dear Lord she's dying
To dance with my father again
Every night I fall asleep and this is all I ever dream