Thứ Hai, 13 tháng 7, 2009

Đừng nói yêu em khi tim anh là đá...!

Đừng yêu em khi tim anh là sỏi đá,

 Tim em đau se thắt trong từng đêm thâu.

Và em sẽ khóc nhiều khi em biết;

Tình em nay đã lắp trọn bóng hình ai ????

 

 

Đừng nói yêu em

khi tim anh là đá…!

 




 

Em xin anh đừng đến khi em trong cơn say,

Em sợ sẽ trao anh điều quý nhất.

Để sớm mai khi em chợt bừng tĩnh giấc;

Thế là em phải ôm hận cả một đời.

Xin anh đừng đến khi em quá vui

Vì khi ấy, em chẳng cần anh đâu;

Em chỉ cần tĩnh lặng trong căn buồng tối,

Để ngẫm lại niềm vui trong đêm thâu.

Lúc em khóc anh cũng đừng đến anh ơi,

Em sẽ khép chặt  tim mình trong băng giá.

Hãy mặc em và xin anh đừng lo lắng;

Để khổ sầu cô đọng lớp sương giăng.

Mỗi khi em ốm cũng đừng đến anh ơi,

Khi ấy linh hồn em ngỡ mình sẽ là ai???

Em sợ em thành người hoang dại;

Lạc lối đi chẳng có ngày về.

Nhưng anh hãy đến ru em trong giấc mơ,

Bằng khúc hát lời ca với vầng trăng thơ.

Để em say giấc chìm trong mộng mơ;

Nhưng liệu anh có  đến trong giấc mơ ????

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét