Hai giờ khuya trầm ngâm nghe mộng vỡ
Tiếc ngày xanh, buồn hiện tại, nghĩ tương lai;
Mộng gì đây ? Đời đơn lẻ bèo mây…!
Dĩ vãng đó từng đêm buồn thỏ thẻ.
Gom góp về chưa trọn vòng tay.
Yêu đơn phương khô héo mảnh thân gầy;
Người đi khuất tôi trở thành thi sĩ.
Và từ đó… Tình tôi là gió,
Trăng với mây cũng ngó tôi cười.
Gió bảo trăng: " Nhìn cô thi sĩ …!"
Cho hồn cô tràn ngập ý thơ;
Để quên tình cũ hững hờ…!
Để quên người ấy hiện giờ bên ai?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét