THẾ GIỚI NGOÀI KIA
Tôi chỉ là tôi trong khoảnh khắc,
Để cảm nhận nỗi đau của nhân loại.
Tôi chỉ là tôi trong lời nguyện cầu;
Cầu nhân loại thoát cảnh tan thương.
Tôi chỉ là tôi trong cuộc đời thường,
Nào sánh được bao cảnh đoạn trường.
Tôi chỉ là tôi với nỗi sầu vô hạn;
Để cảm nhận thế giới ngoài kia.
Ngoài kia biết bao cảnh tang thương,
Bao tháng ngày trong cảnh lầm than.
Ngoài kia biết bao giọt lệ đong đầy,
Của tháng ngày chìm trong bom đạn.
Ngoài kia biết bao cảnh đói nghèo,
Nước mắt chan cơm cùng giọt máu đào.
Ngoài kia biết bao cảnh lìa xa;
Mẹ xa con , vợ nay ngóa chống.
Ngoài kia bao cảnh gào khóc than,
Đứa bé la thét đòi mẹ cha....!
Nó nào hay cha mẹ lạc mất;
Cha mẹ lạc mất, con trẻ ly tan.
Thế giới chiến tranh nào có nghĩ ?
Đã vô tình đẫm máu bao nạn nhân;
Xác người đầy dãy trên đường phố
Ngắm xem qua, đây có phải thân nhân.
Xác thân người nằm rải rác muôn nơi,
Máu đỏ thẫm thấm ướt thân người.
Mắt trừng to như bao điều muốn nói;
Nhưng nào trăn trối được một câu.
Trần gian là đây, địa ngục là đây....!
Nhân loại mãi đắm chìm trong bể khổ.
Hám lợi, cầu danh mang tội trường lưu.
Tạo nên dòng máu ghi dấu tích ngàn thu.
Tôi suy ngẫm nỗi sầu thân tâm mình,
Chẳng xá chi bằng nỗi khổ nhân loại.
Và tôi hiểu đời mình khá may mắn;
May mắn sống trong cảnh thanh bình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét